Ướt
đẫm
Bầu
trời đen kịt, những ngôi sao ẩn mình.
Tôi
bị ướt từ đầu đến chân.
Leo từng bậc thang chậm rãi trong khi ngoảnh lại.
Tôi
bị ướt từ đầu đến chân.
Tôi
nghe tiếng em gọi, không biết liệu đó là sự thật hay mơ.
Trời
vẫn mưa dữ dội ngoài kia.
Để
tôi tuyệt vọng ngã nhào xuống.
Tôi
bị ướt từ đầu đến chân.
Từ
đôi tay run rẩy của em.
Những
giọt mưa thấm vào áo tôi chẳng thể dừng
lại.
Có
phải đầu lưỡi của em cũng ướt đẫm như vậy.
Tôi
bị ướt từ đầu đến chân.
Để
tôi hòa mình vào cơn gió, để những màu đỏ son của đường chân trời hiện ra trước
mắt tôi.
Những
giọt sương đọng lại dư vị cơn mưa.
Dù
em đi về đâu, dù em đi cùng ai.
Tôi
bị ướt từ đầu đến chân.
Từ
từ nấc thang này tới nấc thang kia trong, cuộc đời này...
Ta
cùng thấy những miền đất hứa.
Chiếc
áo choàng này vô ích thật. .
Vậy
em đã dần biết những điều này từ
đâu?
Tôi
bị ướt từ đầu đến chân.
Con
người lên xe đi bộ,... họ mệt nhoài với ngày hôm qua, với tuần trước.
Trán
tôi ướt thêm khi những giọt mồ hôi rỉ xuống.
Những
cánh bướm xinh đẹp kia đáp lại những âm thanh vô nghĩa.
Tôi
bị ướt từ đầu đến chân.
Nghĩ
về những đứa trẻ đi đến trường...Sao mọi hướng đi đều tối tăm...
Tự
hỏi chúng sẽ khô như thế nào khi sách vở bị đẫm nước mưa.
Những
đôi ủng quằn quại trong đống lửa.
Tôi
bị ướt từ đầu đến chân.
Tâm
hồn em đang nghĩ gì thật khó nắm bắt.
Nhìn
vào hàng mi sũng ướt, đôi mày nhíu lại, đôi tay đong đưa của em.
Có
phải bởi vì tôi và em đều ướt đẫm?
mà
vũ trụ này cũng ướt theo.
Ulaş
Başar Gezgin, 2002
Ướt
đẫm, Soaking Wet, Sırılsıklam